Mới chớm hè màu phượng đã xa xôi
Anh ngẩn ngơ trên sân ga đầy nắng
Phố hối hả nhưng sao lòng tĩnh lặng
Ga đông người mà vẫn thấy cô đơn.
Anh giật mình đi giữa chốn không tên
Qua góc nhỏ của một thời đã khuất
Tiếng còi tàu bỏ giữa chừng câu hát
Cái nhìn theo xa xót cả phương trời