Hạnh phúc nào ta tuột khỏi tầm tay
Bỗng trời như sập tối giữa ban ngày
Để nước mắt đắng cay nào thổn thức
Đường vắng lặng lòng dâng trào day dứt
Em bước đi ngập ký ức đau buồn
Trời hiểu lòng nên lệ đổ mưa tuôn
Nghe chới với gọi anh trong vô vọng
Anh đã tặng niềm tin và hy vọng
Cho em chờ với trông ngóng si mê