Nơi ấy có những cánh hoa rụng chiều lộng gió
Nhánh phi lao rì rào nghiêng thành cổ
Lắng những mùa yêu yên ấm, thanh bình ...
Tôi thấy mình đứng giữa một bình minh,
Xa lắm nhịp đời đập lên hối hả
Nghe tiếng thở dịu êm từ biển đá
Bọt biển vụn tan thành những ánh nhìn ..
Tôi mơ thấy mình bước đến niềm tin,
Mạnh mẽ sống như hướng dương gọi nắng