Sao phải giấu buồn và nói rằng: Em ổn!
Vờ chẳng có chuyện gì, thực ra đang lẩn trốn...
Mạnh mẽ đủ rồi, yếu đuối được chưa em?
Bàn tay mình, em cứ úp mặt lên,
Khóe môi mềm hãy bật lên cơn nấc,
Khóe mắt hoen mèm, ừ, nỗi đau có thật.
Yếu đuối đi em, em phải khóc để trở lại là mình!
Cô gái à, em không phải chứng minh